Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

TRÊN ĐỈNH YÊU THƯƠNG

                 


Báo Tuổi Trẻ ở VN có đăng bài “Phở nóng chiều mưa” của tác giả Bút Bi. Câu chuyện như sau: “Tiệm phở A đường Kỳ Đồng chiều hôm kia mưa như trút nước. Một ông già khoảng 70 tuổi, tay lần dò chiếc gậy, tay xách chiếc gà men cũ kỹ lập cập bưóc vào quán, mua phở mang về. Lúc ông đang lóng cóng lấy tiền – gói trong hai ba lớp bịch nilông – ra để trả, một trong hai thanh niên đang ngồi ăn phở ở chiếc bàn ngoài cùng bảo là đã trả tiền cho ông rồi. Ông già lãng tai ngớ ra không hiểu, người thanh niên vừa nói câu trên chỉ người bạn đang cắm cúi ăn: “Thằng này trả chứ không phải cháu đâu”. Rồi anh nói thêm có lẽ để câu chuyện được tự nhiên hơn: “Nó hỏi bác có con gái không?” Ông già dường như vẫn còn chưa hết ngạc nhiên, thật thà nói: “có”. Người thanh niên kia bật cười bảo: “Nó nói chơi đó bác ơi”. Bút Bi tình cờ có mặt ở đó cũng bật cười. Mấy cô phục vụ trong quán cũng cười ầm lên. Ông già hiểu ra, hoạt bát hẳn lên, nói vài câu vui vẻ rồi cám ơn và chống gậy đi về.
Tò mò, Bút Bi nhìn hai người thanh niên. Họ ăn mặc giản dị, mang dép, đi chiếc Cub đời cũ, trông có lẽ là những người lao động lam lũ, và cử chỉ của họ thật dễ thương. Người già thường có cảm giác bị bỏ rơi, thèm sự hỏi han, chăm sóc. (Ông già phải tự chống gậy đi mua phở dù có con cái?) Chắc tối hôm ấy ông sẽ thấy vui lắm, chẳng những vậy có khi nó còn trở thành một kỷ niệm của ông, để ông kể đi kể lại với bà con, chòm xóm. Còn Bút Bi cũng thấy vui quá, bèn quyết định ăn luôn… hai tô phở!
(Nguồn:http://suyniemhangngay.org/)
***
Nghe xong câu chuyện “Phở nóng chiều mưa” trên đây, chúng ta cảm thấy ấm áp lên tình con người. Một sự quan tâm tế nhị, một lời thăm hỏi chân thành, một nghĩa cử yêu thương thầm kín, đã làm cho mối quan hệ giữa người với người thân mật gần gũi hơn, thông cảm nhau hơn, và quí mến nhau hơn.
 Yêu thương cũng là cốt lõi của của Kitô giáo. Giới răn lớn nhất của đạo cũng chỉ là “Mến Chúa, yêu người”. Đó là sứ điệp mà Tin Mừng hôm nay muốn gởi đến cho mỗi người chúng ta: 


Thứ Năm Tuần IX Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mc 12,28b-34

"Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: "Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?" 29 Chúa Giêsu đáp: "Giới răn trọng nhất chính là: 'Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, 30và ngươi hãy yêu mến †Chúa,‡ Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi'. 31 Còn đây là giới răn thứ hai: 'Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi'. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó". 32 Luật sĩ thưa Người: "Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. 33 Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh". 34 Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu". Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa"


Suy niệm:
 Mỗi khi làm dấu Thánh Giá nhắc nhở ta sống trọn hảo hai chiều quan hệ của tình yêu: Kính mến Chúa và yêu thương tha nhân. Nhưng có lẽ ta chỉ làm dấu theo thói quen mà quen mất trách nhiện sống trọn vẹn hai chữ yêu thương.

Lời Nguyện:  
Xin cho con trái tim
Biết luôn luôn rộng mở 
Để yêu thương tất cả
Mọi người không trừ ai.

Xin cho con đôi tai
Biết nghe lời than thở
Của bao người đau khổ
Cần chia sẻ cảm thông.

Cho tay con ra không 
Đừng khư khư giữ lại 
Nhưng luôn luôn quảng đại
Chia sẻ cho mọi người.

Lạy Chúa, Chúa con ơi!
Xin dâng lời cảm tạ
Và hiến trao tất cả
Đáp  tình Ngài thương con.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét